Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013

Thật sự là không muốn than đâu ý, nhưng mà .... hu hu hu

Hom qua, 8h toi gap mot khach,
 
hom nay 10h sang gap mot khach,
 
chieu 3h gap mot khach.
 
sang mai 10h hen gap mot khach , 3h lai hen mot khach...
 
chi can mot nua so khach nay bat minh lam dung tien do...thi minh da chet truoc khi dc tieu tien.....
 
troi oi developer oi la developer... lên làm Project Manager còn ác mộng hơn là làm developer

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

Bá Nhã của con :)

Sáng dậy lóc cóc xuống tầng 1 dắt xe đi làm. Đến chân cầu thang bác gọi giật lại bảo:
-  LA ởi, bá(phú thọ bọn mình gọi bác gái là bá) pha cho mày caphe ở gần cái lò vi sóng ấy. Uống đi rồi hãy đi con ạ.
Mình vâng dạ, lòng cảm động rưng rức, xông đến chỗ đặt cái lò vi sóng, nhìn vại caphe bác pha mà kinh hãi vì nó loãng và đầy như một CỐC BIA!!! Bảo bác rằng: 
- Ôi, bá của con, con cảm ơn nhưng mà lần sau bá đừng pha cho con cốc coca này nhé. Hé hé hé.
Bá: Sư bố mi, thế có uống không?
Con: Dạ có chứ ạ, uống vì công bá pha, hé hé hé,

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

Trở lại và lợi hại gấp hai :)

Vừa về, Péo toe toét đón mình ở sân bay lái xe hát hò rất tí tởn
 Ta về và lợi hại gấp đôi. ke ke ke

Quyết tậu cái GalaxyNote2 vì mê mẩn cái bút của ẻm quá trời :)
Thế là Péo dừng ngay xe trước một cửa hàng của Fpt-shop để ta được thỏa mong muốn ngay và luôn.
Sự phấn khích của ta lan tỏa khiến Péo cũng thỏ thẻ: Hay là anh cũng đổi sang dùng Note 2 cùng em nhỉ.

Lắp cho ba mẹ cái điều hòa hai chiều inverter nhập khẩu Nhật xịn,
Bố kêu, điều khiển toàn tiếng Nhật, chả xài dc con ạ, he he, lại hướng dẫn lại bố từ đầu.

Làm con cái, hạnh phúc là được báo hiếu bố mẹ,
Bố mẹ cũng chẳng cần và chẳng thiếu gì
Nhưng lòng ta vui khôn tả.

Và Péo, ta thực sự muốn Péo chỉ đâu đó loanh quanh ta,
Để nhìn cái mặt toe toét cười của Péo
Để nghe Péo càu nhàu nhưng vẫn chìu ta.
Thấy Péo đáng yêu ghê cơ =))

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Ai cho tôi...thời gian???!!!

Tháng tư chạy nhanh như dog đuổi.

Tháng cao điểm , release dự án, thiếu ngủ trầm trọng, căng thẳng triền miên,

Nghĩ đến chuyến đi Singapore sắp tới sau những vất vả hôm nay cũng chẳng thấy nguôi ngoai.

Nản quá, khi mệt, khi mỏi, khi buồn, khi chẳng buồn cũng muốn gọi Péo đến ôm một cái.

Péo thì lại đi hỗ trợ một công ty con ở Nam Định, đã hai ngày rồi, ko về nhanh thì em bỏ sớm.

Hức hức, mệt quá, sao việc ở đâu ra mà lắm thế này, hức hức.

Thứ Ba, 12 tháng 3, 2013

Vì anh nghĩ....anh thích...Hẹn hò với cô gái dễ thương vàthích đọc sách

 To Péo:
Và....Anh àh, emmmm rất thích tựa vào lưng anh khi ngồi đọc sách.
Và....Anh ơiiii,  emmmm rất thích anh pha caphe, cười tủm tỉm, tỏ ra rằng anh chẳng quan tâm về những điều em viết lách nhưng lại hăm hở đọc trộm khi em ngừng viết lách.
 -----
Cô ấy là người con gái đọc sách mỗi khi chờ đợi ai đó ở quán cà phê. Nếu bạn để ý liếc nhìn cô ấy, bạn sẽ thấy những lớp kem sữa đã dần biến mất trong cốc bởi cô quá hăng say đọc sách. Dường như cô gái đã lạc trong thế giới mà tác giả gây dựng nên. Có thể cô ấy sẽ quăng cho bạn một ánh nhìn đầy giận dữ bởi hầu hết mọi người con gái đều không muốn bị "cắt ngang" khi đang đọc. Bạn hãy từ từ ngồi xuống và nhẹ nhàng đặt câu hỏi, ví như liệu cô ấy có thích cuốn sách đó...
Sau đó, hãy mua cho cô ấy một các cà phê khác.

Sau thất bại của mình, cô ấy không nao núng, bởi một cô gái chăm đọc sách đều hiểu thất bại luôn dẫn tới sự cao trào. Bởi cô ấy hiểu tất cả mọi thứ đến lúc phải kết thúc, nhưng bạn luôn có thể tự viết phần tiếp theo. Hay bạn vẫn có thể bắt đầu lại một lần nữa có thể sẽ tới lần thứ ba, nhưng bạn vẫn là anh hùng. Cuộc sống luôn có một hoặc hai nhân vật phản diện.

Vì sao bạn lại sợ hãi tất cả mọi thứ mà bạn không có? Cô gái người đọc sẽ hiểu rõ nhất, rằng mọi người giống như những ký tự luôn phát triển. Ngoại trừ trong loạt truyện Twilight.

Nếu bạn tìm thấy một cô gái thích đọc sách, hãy giữ cô ấy gần bạn. Khi bạn thấy cô ấy lúc sáng sớm với một cuốn sách để trên ngực và khóc lóc, hãy pha cho cô ấy một tách trà và giữ cô ấy lại. Bạn có thể mất cô ấy trong vài giờ, nhưng cô sẽ trở về với bạn. Cô ấy sẽ nói chuyện như thể các câu chuyện trong cuốn sách là có thật, bởi trong một khoảng thời gian nào đó, họ luôn tồn tại.

Hẹn hò với những cô gái thích đọc sách bởi bạn xứng đáng được như vậy. Bạn xứng đáng có một người con gái có thể tô điểm cho cuộc sống mình thêm màu sắc. Nếu bạn chỉ có thể đem tới cho cô ấy sự đơn điệu, những giờ nhàm chán và những suy nghĩ nửa vời, thì tốt hơn là bạn nên sống một mình. Nếu bạn muốn nhìn ngắm thế giới và vượt ra ngoài nó, hãy hẹn hò với những cô gái thích đọc sách.
Và tuyệt vời hơn là hẹn hò với những cô gái thích viết lách. (ngoisao.net)

 

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Năm mới, nhiều nhiều niềm vui mới :))

Dạo này mình lười quá, chỉ ăn - ngủ - caphe - nghe nhạc , ah, cả làm việc nữa, làm việc để duy trì và nuôi dưỡng tất cả những thói quen và thú vui vừa nãy.

Đã lâu rồi chả viết gì trên blog vì bận, bận làm, bận chơi, bận tình yêu, cả ngàn lẻ hai lý do để lười chày thây chảy thối. Lên kế hoạch rồi phá vỡ kế hoạch vì cứ bị anh, bố mẹ anh, các em của anh rủ rê lôi kéo đi chơi. Haizzz

Béo thương nhớ lại đi Hải Phòng, cứ cái đà đi công tác nhiều thế này thì hóa đơn điện thoại mỗi đứa lại tốn thêm ngót nghét một triệu. Haizzzz, may là còn làm ra xèng chứ không thì toi :)

Béo im im thì thôi, chứ Béo cứ gọi nhắn í ới là mình lại bị nhớ lây. Béo ngoại giao nhân dân tốt, khả năng thích nghi cao, lại chăm làm việc nhà, lại tự nhận sau này sẽ làm hết việc nhà cho mình, chỉ cần mình đừng bầy bừa quá đáng thì Béo sẽ làm cho hết. Ha ha ha.

Năm mới, mình biết Béo hy vọng và mong muốn điều gì nhưng mình đang cơn kiêu căng ngạo mạn nên Béo chịu khó kiên nhẫn bị trà đạp chút rồi sẽ đền bù sau vậy. Nhớ béo nhiều lắm, từ ngày nhận chức người yêu của Béo trộm vía mình tăng cân béo tốt lên hẳn. Béo dẻo mỏ dỗ ngườiyêu ăn và sẵn sàng trợn trừng mắt lên đe dọa khiến mình có ngán cũng cố tọng lấy một bát cháo/phở vô dạ dày. Béo quả là mát tay nuôi người yêu phết. Viết linh ta linh tinh, túm lại là nhiều niềm vui và nhớ Béo tha thít :))

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013

Xuân yêu thương :))

Ngày tết, em còn cả núi việc phải giải quyết, anh vương chút buồn khi bị em "quên lãng".

Anh dỗi, em dỗ, trêu anh thái quá thì anh bảo "giận hờn cũng là một gia vị của t.y"

Anh thúc giục em nghĩ về anh, về ngôi nhà và những đứa trẻ.

Em nghe anh nói mà chỉ sợ sau này anh chiều con quá khiến con hư.

Chắc sau này có con thì em phải đóng vai phù thủy còn anh chỉ có thể đóng vai ông Bụt thôi.

Con hư tại bố, anh nhỉ?!

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

I m*ss you, sooo.... much!


Ngày đầu đi ăn cùng anh, mắt em nhòa lệ khi anh đặt vào đĩa phở của em một chiếc thìa một cách ân cần và rất tự nhiên. Tự nhiên như từ khi sinh ra anh đã vốn thế. Và em lại nhớ tới vài người đã từng đặt vào bát em một chiếc thìa khi em ăn. Quá khứ vẫn bám vào em một cách dai dẳng.

Em chẳng hiểu tại sao nữa dù nhìn lại thì quá khứ đó là thứ mà nhiều người bảo em rằng "Mày bị điên ah, nó chẳng phải là cái giẻ rách sao? Nó làm gì vì mày? Nó làm mày tổn thương như vậy chưa đủ sao? Đời có những thằng như thế đó, nó là loại cơm ko muốn ăn mà lại muốn đi tự xúc cứt để ăn. Hiều chưa em?" Em vẫn không tin dù bị nghe như vậy cả chục lần. Và anh khi đó chẳng có chỗ đứng nào trong lòng em cả. Anh cũng biết vậy mà anh vẫn luôn nói "Em chưa cảm nhận thấy đâu nhưng anh cảm thấy. Chúng mình sẽ thành. Sau này làm vợ anh thì anh sẽ nói, bí mật! " :))

"Có những thứ ta chẳng bao giờ nghĩ rằng quý giá. Kể cả lúc ta đánh mất. 
Cho đến lúc, ta nhìn thấy những điều ấy đi qua ta vĩnh viễn, như đi qua quá khứ."

Câu này em nghe từ một chị nhà văn trẻ mà em quen thuộc từ lâu, và em cũng muốn nói rằng:

"Có những thứ ta luôn nghĩ rằng nó quý giá. Kể cả lúc nó cư xử như nhổ toẹt vào mặt ta.
Cho đến lúc, mọi sự rõ ràng như cặn bã vẫn luôn là cặn bã. Em đã hoàn toàn rũ bỏ nó ra khỏi tâm trí ."

Hôm nay, sau bao giận hờn, khúc mắc, mâu thuẫn tưởng chừng như kết thúc đến nơi, anh và em vẫn bên nhau và cả hai ta đều hiểu có ngày hôm nay là nhờ tình yêu của cả hai đứa. Em thấy tin cậy và bình yên khi bên anh. Em cảm thấy tình cảm trong em lắng đọng và tích tụ từng ngày và tâm trí em hướng về anh trọn vẹn. Cảm ơn anh, vì đã luôn bên em, và làm em hiểu Romeo và Juliet chả phải là cặp đôi lý tưởng nhất, mà lý tưởng và quý giá nhất là ông Ánh và bà Lan Anh chậm rãi dắt nhau đi dao khi chúng ta 80 tuổi. Em yêu anh, dù trước mặt anh em chả bao giờ nói. Dù em luôn bảo "KHÔNG!" khi anh hỏi "Nhớ anh không?", tính em "ghê gớm, ngang bướng, đanh đá, chuyên bắt nạt anh"  và em hạnh phúc mỗi khi anh chăm sóc em như trứng mỏng, anh ạ. Nhớ béo phết, đi công tác nhanh về với em nhé.

Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

=))


Tình yêu là gì nhỉ?
Em dịu dàng hỏi anh.
Anh mỉm cười với em.
Là gì em có biết.
Là nỗi nhớ da diết.
Mỗi khi anh xa em.
Mong thời gian trôi nhanh.
Để được gần em mãi.
Là phút giây khắc khoải.
Trong những lúc đợi chờ.
Tình yêu là vần thơ.
Anh viết tặng em đó.
Em nghe lời của gió.
Anh viết cho riêng em.

Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

Thank you!

Cảm ơn những xung đột
để em biết anh yêu em nhiều đến vậy
để em thấy anh là điểm tựa vững chắc của em
để em nhận ra rằng tình mình mạnh mẽ
để nhỏ bé nép vào anh đi tới tương lai.